Cho ta tạm lánh khoảng đời mỏi mệt ,
Để ngũ thật sâu khi nắng chiều giãy chết ,
Tìm lại cho mình một chút bình yên ...
Cho ta vô tình như một người điên ,
Mãi lang thang trên đường đời ngao ngán ,
Còn nửa linh hồn đem ra chợ bán ,
Đổi lấy nhân gian một chút chân tình ,
Còn chút ăn năn nào đó riêng mình ,
Giữ lấy cho người mỗi khi hờn giận ,
Còn chút niềm tin trong đời lận đận , Để em giữ tròn hạnh phúc trong tay...
Một khoảng lặng buồn nào đó trong tim ,
Ta viết tiếp bài tình ca một thuở ,
Ta giữ lại giây phút đầu bỡ ngỡ ,
Dù biết nhân gian không có bao giờ....