Trước hết phải đi xem anh đang làm gỉ đã.Cô tự nhủ.Giot nước
đậu trên cửa sổ phòng chàng trai.Cô gái nhìn thấy anh đàng làm việc rất
tập trung,phải tính toán các con số dữ liệu,rồi lại hì hục lập biểu
đồ,bận đến nỗi chẳng có phút nghỉ ngơi.Đột nhiên chàng trai đi về phía
điện thoại.Cô gái chợt nhớ ra rằng mỗi buổi tối lúc 10 giờ,họ vẫn thường
hay gọi điện nói chuyện với nhau.Nếu anh gọi điện mãi mà vẫn không được
thì sẽ ra sao nhỉ?Cô gái lai càng tò mò cố căng mắt ra chờ đợi .Qủa
nhiên chàng trai gọi điện mấy lần đều không có ai nghe máyMới sớm thế
này cố ấy đã ngủ rùi sao?Vậy thì để cô ấy ngủ thôiChàng trai lẩm bẩm rồi
lai nở một nủ cười hiền dịu nơi khóe môi.Nhưng có gái lai có chút thất
vọng.Vì sao anh ấy lai không lo lắng chứ?
Ngày thứ hai chàng trai đi làm và về nhà đúng giờ.Một ngày làm việc bận rôn vừa về đến nhà là anh lập tưc gọi điện ngay cho cô gái.Vẫn không có người nghe máy.Chàng trai bắt đầu gọi liên tục,gọi cho tất cả ban bè và người thân nhưng chẳng ai biết cô đã đi đâu.Anh bắt đầu cảm thấy lo lắng cứ đi đi lại lại trong phòng.Giot nước bên ngoài cửa sổ đang mừng thầm.Cô cảm thấy có chút vui vì thấy dáng vẻ lo lắng của chàng trai.Chàng vôi vơ chiếc áo khoác rồi lao ra khỏi phòng.Giot nước mắt cũng bám theo sau.Anh chạy đên nhà cô gái tẩn ngẩn đừng nhìn cửa ngoài nhà cô gái.Hàng xóm nói từ tối qua đã không thấy cô gái.Bố me cô thì cứ nghĩ anh và cô ở bên nhau.Nhìn kuông mặt già nua của hai bác anh không nỡ nói rằng con gái của hai bác đã mất tích.Giot nước nhìn thấy nét âu lo nơi đôi mắt người yêu,cô chợt cảm tháy co chút hối hận.
Suốt cả đêm anh không thể ngủ được.Anh đã đến tất cả những nơi mà họ đã từng hẹn hò,nhưng chẳng nơi nào thấy bóng dáng cô gái.Một đêm se lạnh ngoài trời với bao nỗi lo lắng khine61 anh tiều tụy thấy rõ,hai hốc mắt hao gầy đờ đẫn.Anh cảm thấy vô cùng mệt mỏi,ngã xuống giế sofa một cách vo thức.Cô gái không cầm được lòng muốn vuột nhẹ lên khuân mặt anh,dpa91 cho anh chiếc chăn bông,nhưng lai không thể làm được.Bởi cô chỉ là môt giọt nước ma thôiCô muốn noi với thiên sứ rằng cô không còn muốn thấy giọt nước mắt của anh nữa
Ngày thứ ba chàng trai đi làm như thường lệ nhưng trong ánh mắt của anh đã không còn niềm vui như trước nữa .Bước uể oải trên đường nhưng đôi lúc bất ngờ quay đầu lại như tìm kiếm cái gì đó.Cô gái cứ tưởng chàng trai đã phát ra mình nhưng cô chỉ là giọt nước trong suốt mà thôi.Cô tự cười vào sư ngây thơ và ngốc nghếch của mình.Chàng trai đến giờ tan sở không về nhà ngay mà chay đến nơi hẹn hò cũ của hai người.Anh ngồi thu mình dưới tán phượng,cảm nhận được sự cô đơn đàng bủa vây.dường như anh đang suy tư điều gì đó đang chờ đọi điều gì đó”Em sẽ xuất hiện phải không?”Anh lẩm bẩm trong vô thức.
Ngày thư tư,chàng trai lai đến nơi này và mang theo một viên đá pha le,bện trong có một chiếc thuyền với một chiếc buốm nhỏ.Cô gái chợt nhớ ngày trước họ đã từng hẹn ước sẽ cùng nhau ra biển du lịch.
Ngày thư năm,chàng trai không đến nơi hen hò cũ nữa.Cô gái tìm thấy anh đàng nằm trên giường anh đang ngủ sao?Nhìn khuôn mặt tiều tụy hao gầy của anh,cô cảm thấy ti mình đau nhói.Thiên sứ ở đâu hãy đến giúp tôi cô gái cầu nguyện…
Ngày thứ sáu chàng trai đem viên pha lên ném ra ngoài ngoài biển và linh hồn cũng như trái tim anh chìm vào biên cả.Thiên sứ người ở đâu?Hãy cho tôi trở lai như cũ!Cuối cung thì thiên sứ cũng xuất hiện.”Qúa muôn rồi cô sắp phải rời bỏ thế gian này rồi hãy nói lời từ biệt với anh ta đi!”.Một tuần cô biến mất đã khiến người yêu cô trơ nên tiều tuy thế.Nếu quả thật cô biến mất mãi mãi thì anh sẽ ra sao?Cố đên bên anh.hôn lên bờ môi anh.Cô phát hiện trên bờ môi anh có giọt nước mắt.Giot nước mắt ấy chính là cô.Thì ra giọt nước mắt của chàng trai chình là cô gái!Người mà anh yêu thương nhất.
Cô hét thật to rằng mình không muốn rời bỏ thế gian này,rồi ra sức vùng vẫy ..Nhưng càng vùng vẫy cô cang thấy cơ thể mình đang tan chảy ra..
Giật mình tình giấc,cô ngỡ ngàng vì giấc mơ vừa rồi.Cô gái đặt tay lên lồng ngưc và mỉm cười.Sẽ chẳng bao giờ có muốn nhìn thấy giọt nước mắt của người yêu nữa.Bởi lẽ cô biết tình yêu anh dành cho cô là lớn lao hơn rất nhiều mong muốn ngốc nghếch ấy.
Ngày thứ hai chàng trai đi làm và về nhà đúng giờ.Một ngày làm việc bận rôn vừa về đến nhà là anh lập tưc gọi điện ngay cho cô gái.Vẫn không có người nghe máy.Chàng trai bắt đầu gọi liên tục,gọi cho tất cả ban bè và người thân nhưng chẳng ai biết cô đã đi đâu.Anh bắt đầu cảm thấy lo lắng cứ đi đi lại lại trong phòng.Giot nước bên ngoài cửa sổ đang mừng thầm.Cô cảm thấy có chút vui vì thấy dáng vẻ lo lắng của chàng trai.Chàng vôi vơ chiếc áo khoác rồi lao ra khỏi phòng.Giot nước mắt cũng bám theo sau.Anh chạy đên nhà cô gái tẩn ngẩn đừng nhìn cửa ngoài nhà cô gái.Hàng xóm nói từ tối qua đã không thấy cô gái.Bố me cô thì cứ nghĩ anh và cô ở bên nhau.Nhìn kuông mặt già nua của hai bác anh không nỡ nói rằng con gái của hai bác đã mất tích.Giot nước nhìn thấy nét âu lo nơi đôi mắt người yêu,cô chợt cảm tháy co chút hối hận.
Suốt cả đêm anh không thể ngủ được.Anh đã đến tất cả những nơi mà họ đã từng hẹn hò,nhưng chẳng nơi nào thấy bóng dáng cô gái.Một đêm se lạnh ngoài trời với bao nỗi lo lắng khine61 anh tiều tụy thấy rõ,hai hốc mắt hao gầy đờ đẫn.Anh cảm thấy vô cùng mệt mỏi,ngã xuống giế sofa một cách vo thức.Cô gái không cầm được lòng muốn vuột nhẹ lên khuân mặt anh,dpa91 cho anh chiếc chăn bông,nhưng lai không thể làm được.Bởi cô chỉ là môt giọt nước ma thôiCô muốn noi với thiên sứ rằng cô không còn muốn thấy giọt nước mắt của anh nữa
Ngày thứ ba chàng trai đi làm như thường lệ nhưng trong ánh mắt của anh đã không còn niềm vui như trước nữa .Bước uể oải trên đường nhưng đôi lúc bất ngờ quay đầu lại như tìm kiếm cái gì đó.Cô gái cứ tưởng chàng trai đã phát ra mình nhưng cô chỉ là giọt nước trong suốt mà thôi.Cô tự cười vào sư ngây thơ và ngốc nghếch của mình.Chàng trai đến giờ tan sở không về nhà ngay mà chay đến nơi hẹn hò cũ của hai người.Anh ngồi thu mình dưới tán phượng,cảm nhận được sự cô đơn đàng bủa vây.dường như anh đang suy tư điều gì đó đang chờ đọi điều gì đó”Em sẽ xuất hiện phải không?”Anh lẩm bẩm trong vô thức.
Ngày thư tư,chàng trai lai đến nơi này và mang theo một viên đá pha le,bện trong có một chiếc thuyền với một chiếc buốm nhỏ.Cô gái chợt nhớ ngày trước họ đã từng hẹn ước sẽ cùng nhau ra biển du lịch.
Ngày thư năm,chàng trai không đến nơi hen hò cũ nữa.Cô gái tìm thấy anh đàng nằm trên giường anh đang ngủ sao?Nhìn khuôn mặt tiều tụy hao gầy của anh,cô cảm thấy ti mình đau nhói.Thiên sứ ở đâu hãy đến giúp tôi cô gái cầu nguyện…
Ngày thứ sáu chàng trai đem viên pha lên ném ra ngoài ngoài biển và linh hồn cũng như trái tim anh chìm vào biên cả.Thiên sứ người ở đâu?Hãy cho tôi trở lai như cũ!Cuối cung thì thiên sứ cũng xuất hiện.”Qúa muôn rồi cô sắp phải rời bỏ thế gian này rồi hãy nói lời từ biệt với anh ta đi!”.Một tuần cô biến mất đã khiến người yêu cô trơ nên tiều tuy thế.Nếu quả thật cô biến mất mãi mãi thì anh sẽ ra sao?Cố đên bên anh.hôn lên bờ môi anh.Cô phát hiện trên bờ môi anh có giọt nước mắt.Giot nước mắt ấy chính là cô.Thì ra giọt nước mắt của chàng trai chình là cô gái!Người mà anh yêu thương nhất.
Cô hét thật to rằng mình không muốn rời bỏ thế gian này,rồi ra sức vùng vẫy ..Nhưng càng vùng vẫy cô cang thấy cơ thể mình đang tan chảy ra..
Giật mình tình giấc,cô ngỡ ngàng vì giấc mơ vừa rồi.Cô gái đặt tay lên lồng ngưc và mỉm cười.Sẽ chẳng bao giờ có muốn nhìn thấy giọt nước mắt của người yêu nữa.Bởi lẽ cô biết tình yêu anh dành cho cô là lớn lao hơn rất nhiều mong muốn ngốc nghếch ấy.