Em à!
Anh biết giờ này em đã chìm trong giấc ngủ rồi.
Mùa thu đã sắp sang rồi,
đã mang về những cơn gió se se lạnh rít lên từng cơn qua khung cửa sổ...
Đêm nay,
lại là một đêm nữa anh thức trắng, ngồi nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Căn phòng vẫn vậy, chẳng có gì thay đổi, bốn bức tường dường như im lặng, lạnh ngắt...
khi anh biết vị thần tình yêu đã không mỉm cười với đôi ta...
Anh yêu em,
Anh nhớ em nhiều lắm...
Và có lẽ chẳng bao giờ anh có thể quên được hình ảnh của em...
... trong trái tim anh...
Con tim anh thêm đau buốt vì tình mình lỡ mất nhau
Ai xa xôi có biết hay chăng? Lòng anh vẫn thế thôi...
Ôi bầu trời! Ôi bao vị thần! Đã chứng giám, đã hiểu lòng ta
Mà tại sao vẫn không mỉm cười? Để thấy đôi ta vẫn chia ly...
Anh giờ này chỉ biết ngậm ngùi
Ngắm chiếc lá rơi như mùa đông
Lã chã nước mắt rơi trong lòng
Và tất cả anh dành cho em...
Từng giờ từng ngày trôi qua
Anh vẫn sống bằng niềm tin đã có
Dù mệt nhọc, mồ hôi thấm đẫm vai anh
Anh vẫn luôn vui vì anh có em...
Cùng hòa nụ cười khi anh vui
Cùng nước mắt khi anh buồn
Cùng sẻ chia khi cô đơn về đêm đêm
Em là tình yêu sáng trong...
Con tim anh thêm đau buốt khi để lạc mất em
Ai xa xôi có biết hay chăng? Lòng anh vẫn thế thôi...
Ôi bầu trời! Ôi bao vị thần! Đã chứng giám, đã hiểu lòng ta
Mà tại sao vẫn không mỉm cười? Để thấy đôi ta vẫn chia ly...
Anh giờ này chỉ biết ngậm ngùi
Ngắm chiếc lá rơi như mùa đông
Lã chã nước mắt rơi trong lòng
Và tất cả anh dành...
Em à,
mình đã quen nhau trong một giây phút,
và để rồi cũng lại mất nhau trong chính khoảnh khắc định mệnh mà không hề được báo trước.
Từ đáy lòng sâu thẳm của mình gửi đến em:
Anh yêu em!
Con tim anh thêm đau buốt vì tình mình lỡ mất nhau
Ai xa xôi có biết hay chăng? Lòng anh, vẫn thế thôi...
.
.
.
Ôi bầu trời! Ôi bao vị thần! Đã chứng giám, đã hiểu lòng ta
Mà tại sao vẫn không mỉm cười? Để thấy đôi ta vẫn chia ly...
Anh giờ này chỉ biết ngậm ngùi
Ngắm chiếc lá rơi như mùa đông
Lã chã nước mắt rơi trong lòng
Và tất cả anh dành...
... cho em...
Những ngày qua mình viết điên cuồng, hầu như
là đêm nào cũng viết, viết rồi lại xóa, xóa xong lại viết, cứ thế cái
vòng luẩn quẩn ấy đã lôi mình đi hết cả đêm. Cảm xúc sao rối bời thế
này, chưa bao giờ mình lại cần một người để tâm sự đến thế, một lúc thôi
cũng được, và cho mình mượn cả bờ vai...
Yếu mềm! Ai bảo con trai thì không có lúc được yếu mềm cơ chứ?
Ngày qua ngày, phũ phàng đem tâm hồn đi treo ngược cành cây, học hành thì bê bối, nhịp sống thì đảo lộn hết cả, lúc nào bên tai cũng là những bản nhạc buồn đến thấu tâm can... Chẳng lẽ mọi thứ lại khó khăn đến thế hay sao, không có cách nào để trở về với nhịp sống như lúc trước được à?
Ôi, nhiều khi muốn...
Yếu mềm! Ai bảo con trai thì không có lúc được yếu mềm cơ chứ?
Ngày qua ngày, phũ phàng đem tâm hồn đi treo ngược cành cây, học hành thì bê bối, nhịp sống thì đảo lộn hết cả, lúc nào bên tai cũng là những bản nhạc buồn đến thấu tâm can... Chẳng lẽ mọi thứ lại khó khăn đến thế hay sao, không có cách nào để trở về với nhịp sống như lúc trước được à?
Ôi, nhiều khi muốn...